Thứ Ba, 2 tháng 1, 2018

Ta đã quên nhau chưa vậy?

Anh đã quên em chưa? Em thì vẫn chưa, vẫn còn nhớ anh rất nhiều…Trong cuộc đời đầy những giông tố này chúng ta đã làm những gì? Anh và em, chúng ta gặp nhau, yêu nhau giống như một sự sắp đặt, một mối lương duyên không tròn vẹn. Đôi mình đến với nhau vào một ngày đầy nắng sao lại nỡ chia xa vào một đêm bão giông.

Cái nỗi đau cứ âm ỉ trong em, trong tình yêu thầm lặng của chúng ta đã từng có với nhau, đủ để mỗi lần nhớ đến con tim em như chậm đi một nhịp. Anh ơi, chúng ta đã từng cùng nhau vượt qua rất nhiều những chông gai, cách trở để rồi lại chỉ vì vài điều nhỏ nhoi mà dứt áo rời xa nhau.


Có lúc nào anh tự hỏi, tình yêu của đôi ta sao lại hèn nhát đến thế? Không sợ những ngày mưa giông bão giật, chỉ sợ một lần trăn trở của trái tim mong manh…Anh có còn nhớ những đêm mưa rả rích ngoài hiên, em nằm gối đầu dựa vào lòng anh và cùng nhau khe khẽ hát một bài tình ca, hay kể cho nhau những câu chuyện điên khùng. Thế giới dường như thu bé lại vừa bằng căn phòng của đôi mình.

Có những ngày hạ đầy nắng, chói chang và thật rực rỡ, mình cùng nhau đón bình minh, tưới mát cho những chậu xương rồng ngoài ban công. Anh và em đã cùng nhau ngước mắt nhìn về phía chân trời mà ước ao trở thành loài chim hoang dã, vút cánh bay khi đời chẳng chút muộn phiền.

Có những đêm rộn ràng mà ấm áp, khi cả hai đều trở về sớm, chúng mình cùng nhau chuẩn bị một bữa cơm giản dị. Ngả đầu vào vai nhau và kể nhau nghe về một ngày dài. Anh có còn nhớ không những ngày hạnh phúc ấy, những ngày chúng ta yêu nhau bình yên đến thế! Vậy mà người lại chọn cách rời xa em phũ phàng như vậy…

Nếu thời gian có quay trở lại, em chăc rằng con tim này vẫn sẽ vì anh mà rung động. Chắc hẳn chuyện tình mình vẫn sẽ đẹp như thế anh nhỉ? Không, có lẽ phải đẹp và đẹp hơn thế. Dù rằng có thể đôi ta sẽ chẳng đi về đâu, nhưng như thế cũng đáng mà phải không anh?

Chỉ tiếc là trải qua bao mùa lá rụng, những cành cây lại đơm chồi, nảy những lộc mới xanh biêng biếc, cũng chính là khi tình yêu vụng dại này được em chôn giấu thêm sâu. Con tim em vẫn còn đau nhức nhối, mà người thì chắc có lẽ đã quên ta sạch sành sanh mất rồi.

Người đã quên ta rồi, có đúng không?
Chỉ có ta, vẫn chưa quên được người…

Ta đã quên nhau chưa vậy? Rating: 4.5 Diposkan Oleh: Mạnh Nguyễn

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét